Một ngày tháng 4 năm 1980, công ty may Desh ở Bangladesh của Noorul Quader cho ra đời những chiếc áo sơ mi đầu tiên. Trước khi Quader thành lập Desh, may mặc chỉ là một ngành nhỏ ở Bangladesh. Các công ty may mặc ở Bangladesh là một nhóm nhỏ lẻ, chỉ khoảng 40 người.
Trong năm đầu tiên hoạt động, nhà máy của Quader sản xuất được 43.000 chiếc áo sơ mi. Nhưng một nhà máy sản xuất sản lượng sơ mi như vậy và xuất khẩu với giá thành 1, 28 đô mỗi chiếc, đạt tổng doanh thu 55.500 đôla vẫn chưa thấm vào đâu nếu so với tiêu chuẩn hiện thời của Bangladesh: con số 55.500 đôla chưa bằng 1/10.000 giá trị xuất khẩu của Bangladesh năm 1980.
Điều ấn tượng là những gì xảy ra sau đó, câu chuyện về sự lan truyền, những kết quả không ngờ tới và hiệu suất tăng dần. Là kết quả trực tiếp từ nhà máy Desh của Noorul Quader và doanh số 55.500 đôla thuở ban đầu, hiện nay, giá trị các mặt hàng may mặc của Bangladesh đạt gần 2 tỷ đôla, chiếm 54% tổng giá trị xuất khẩu của cả nước.
Để hiểu rõ tại sao 55.500 đôla của Quader lại có thể mang lại con số 2 tỷ đôla hiện nay, chúng ta phải quay trở lại thời điểm trước khi Desh ra đời. Là một cựu quan chức chính phủ với mang lưới quan hệ rộng trên trường quốc tế, Quader đã tìm được một đối tác cùng thành lập nhà máy sản xuất áo sơ mi đầu tiên ở Bangladesh. Đối tác này là một nhà sản xuất sản phẩm dệt may tầm cỡ thế giới – công ty Daewoo của Hàn Quốc. Daewoo lúc bấy giờ đang tìm kiếm một cơ sở sản xuất mới nhằm tránh hạn ngạch nhập khẩu mà Mỹ và châu Âu áp dụng đối với các sản phẩm may mặc của Hàn Quốc. Hạn ngạch này không áp dụng cho Bangladesh, do đó một doanh nghiệp Bangladesh sẽ giúp Daewoo đưa sản phẩm áo sơ mi đến các thị trường đang khép lại.
Daewoo và công ty may Desh của Quader đã ký một thỏa thuận hợp tác vào năm 1979. Điểm cốt yếu của thỏa thuận này là việc Daewoo sẽ đưa 130 công nhân của Desh sang đào tạo tại nhà máy Pusan của Daewoo tại Hàn Quốc. Để đổi lại, Desh sẽ trả các khoản phí và hoa hồng bán hàng cho Daewoo, với giá trị bằng 8% doanh số.
Sự hợp tác này là một thành công lớn – hay thậm chí là một thành công trên cả tuyệt với nếu đứng từ phía Daewoo. Các nhà quản lý và công nhân của Desh tiếp thu rất nhanh. Ngày 30/6/1981, chỉ sau hơn 1 năm đi vào hoạt động, Quader hủy bỏ thỏa thuận hợp tác. Lúc này sản lượng sản phẩm của công ty đã tăng vọt từ 43.000 chiếc áo sơ mi năm 1980 lên 2,3 triệu chiếc năm 1987. Mặc dù Daewoo không bị thiệt hại gì từ vụ hợp tác này nhưng những lợi ích từ sự đầu tư ban đầu vào tri thức đã lan rộng hơn cả dự tính của Daewoo.
Nhưng ngay cả Desh cũng không thể kiểm soát nổi cơn sốt sản xuất sơ mi đang lan truyền tới những đối tác. Trong suốt thập niên 1980, trong số 130 công nhân của Desh được Daewoo đào tạo, 115 người đã rời Desh để thành lập các công ty xuất khẩu hàng may mặc của riêng họ. Họ đa dạng hóa sản xuất tới các sản phẩm găng tay, áo khoác và quần. Chính sự bùng nổ các công ty may mặc do những cựu công nhân của Desh thành lập đã giúp Bangladesh đạt được con số 2 tỷ đôla doanh thu xuất khẩu từ hàng may mặc như ngày nay.
Theo William Easterly (2009), Truy tìm căn nguyên tăng trưởng – The elusive quest for growth, nhà xuất bản Lao động Xã hội.
Thành công của ngành dệt may Bangladesh bắt đầu từ đâu?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét